Trang Chủ - Kinh Văn - Ngoại Văn - Tư Tưởng - Khảo Cứu - Văn Học - Nghệ Thuật

Thi Điếu Cố Đại Trưởng Lão Minh Châu (Minh Đức Triều Tâm Ảnh)

Tưởng niệm
giác linh Người,

Hỡi ôi!
Kính quý thay!
Bi xót thay!
Sinh diệt tợ đốm hoa
Sắc không như ánh chớp


Ngồi Lại Với Đêm (Mặc Không Tử)


Đêm khuya
chung trà bạn lữ
ngẫm đời ta
mây trắng lãng du hoài

dòng sông cũ
cơn mưa ngày hội ngộ
chuyện đời người…
thu đến lá vàng phai




Đạp Tuyết Tầm Mai (Minh Đức Triều Tâm Ảnh)

Buổi sáng mùa đông năm ấy, tu viện Thiên Môn, phía Bắc thị trấn Odeti, chợt xuất hiện một người khách lạ. Không biết y bao nhiêu tuổi nhưng nom đã già cỗi lắm. Lão vác một nhánh mai to nặng và thò tay giật chuông cổng tu viện.
Lúc ấy tuyết đang rơi, đường sá phủ từng đống tuyết tròn, nhấp nhô như mộ địa, không một bóng người lai vãng. Gió Tây Bắc ào ào thổi qua, tung tuyết rát mặt. Trời nặng nề, đục, đầy vẻ hăm dọa, có lẽ phải lạnh đến mươi độ âm.



Ẩn Sĩ (Mặc Không Tử)



Nắng sớm bên triền dốc núi
Vẽ nên cuộc lữ phù hoa
Ẩn sĩ ngồi yên trầm mặc
Hương rừng theo gió bay xa

Uống ngụm trà xanh đượm vị
Suối trong ngồi ngắm bóng mình
Ban mai thơm mùi hoa cỏ
Chim ngàn tụng một biến kinh