Buổi sáng mùa đông năm ấy, tu viện Thiên Môn, phía Bắc thị trấn
Odeti, chợt xuất hiện một người khách lạ. Không biết y bao nhiêu tuổi nhưng nom
đã già cỗi lắm. Lão vác một nhánh mai to nặng và thò tay giật chuông cổng tu
viện.
Lúc ấy tuyết đang rơi, đường sá phủ từng đống tuyết tròn, nhấp nhô
như mộ địa, không một bóng người lai vãng. Gió Tây Bắc ào ào thổi qua, tung
tuyết rát mặt. Trời nặng nề, đục, đầy vẻ hăm dọa, có lẽ phải lạnh đến mươi độ
âm.