Ngày xưa
vào thời đức Phật, mỗi sáng các thầy ôm bình bát của mình đi vào làng để
khất thực. Khất thực có nghĩa là xin vật thực của người để nuôi
thân. Các thầy thong thả đi từ nhà này sang nhà khác, không chọn lựa, mắt
nhìn xuống và yên lặng đứng đợi trước cửa. Và họ tiếp nhận hết bất cứ những
vật thực nấu sẵn nào được người dân bỏ vào bình bát của mình, không khen chê,
vui buồn, và cũng không phân biệt. Với một tâm bình đẳng.