Trang Chủ - Kinh Văn - Ngoại Văn - Tư Tưởng - Khảo Cứu - Văn Học - Nghệ Thuật

Tâm Không (Mặc Không Tử)


Từ em bỏ phố lên rừng
Cõi trăm năm mộng lưng chừng cuộc thôi
Vẽ mù sương một phương trời
Viết trang bối diệp thơm lời mẹ ru.

Từ em bỏ lại phù hư
Đạo chừ hôm sớm kinh thư bạn cùng
Lời từ cõi lặng thinh không

Đọc Sách Mẹ Nghe

Đêm ngồi
đọc sách vườn sau

Mẹ già tóc trắng
nghiêng đầu
vai con

Sương giăng giăng,
ánh trăng tròn

Ơ à ơi...
mẹ
Ngủ ngon, giấc nồng!

~ Lục Bát Của Con ~
      (Chơn Hạnh)

Chải Tóc Cho Mẹ

Con
chải tóc mây
cho mẹ

Tay vụng về
như
thuở bé vẫn chơi

Dáng còng
vai nhỏ buông lơi

Bao thiên thu...
mẹ
góc trời riêng con!

~ Lục Bát Của Con ~
      (Chơn Hạnh)


Ru Mẹ Ngủ

Ngoài hiên
gió hát ầu ơ

rơi
rơi nhẹ,
Vu vơ nắng vàng

Khẽ thôi nhé_mùa thu sang

Mẹ ta
vừa ngủ
mơ màng chưa say


~ Lục Bát Của Con ~
    (Chơn Hạnh)

Soi Bóng (Mặc Không Tử)



Vần thơ cũ đã úa màu
Vẫn còn đâu đó nhịp cầu thênh thang
Chiều buông rải ánh nắng vàng
Hồ trong soi bóng ngỡ ngàng trăng xưa
Người về, người đã về chưa?
Đời cô lữ mãi nắng mưa tự tình