Hôm
nay là mồng 2 Tết. Thời tiết vẫn như mọi ngày. Sớm se se lạnh, trưa nóng, khi
bóng chiều dần buông thì nhiệt độ giảm dần rồi dịu hẳn đi. Lanka mùa này ngày
có đến mấy mùa. Gọi là Tết cho vui vậy thôi, chứ thật ra xung quanh Nguyên có
gì khác biệt đâu. Chim chóc vẫn líu lo hiên ngoài, chú bồ câu hôm nay lại ghé về
ngồi trên cái tổ ngày nào (chú đã làm tổ trên cái cột nhà trước cửa phòng) lặng
lẽ nhìn vào căn phòng, rồi bay đi, dăm ba hôm lại về… Chú và chủ nhân căn
phòng, cả hai trao đổi với nhau bằng ngôn ngữ Im Lặng.
Trang Chủ - Kinh Văn - Ngoại Văn - Tư Tưởng - Khảo Cứu - Văn Học - Nghệ Thuật
Khoảng Lặng (Mặc Không Tử)
Ai
trong chúng ta rồi cũng làm những cuộc từ bỏ. Từ bỏ để nhận ra tâm ta là đóa Vô
Ưu từ lâu bị lãng quên. Từ bỏ để hạnh phúc của ta là mây trời, là nắng ấm, là
cánh hạc thong dong… Từ bỏ vì đời sống vốn dĩ là thế.
Ta
từ bỏ những trò chơi tuổi thơ để chơi trò chơi của người lớn. Nhưng dù là người
lớn hay trẻ thơ, thì ai trong chúng ta ít nhiều cũng gắn bó với một trò chơi
nào đó. Điều khác biệt duy nhất là trò chơi mà chúng ta chọn.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)