Trang Chủ - Kinh Văn - Ngoại Văn - Tư Tưởng - Khảo Cứu - Văn Học - Nghệ Thuật

Lời Thơ Viễn Xứ (Mặc Không Tử)

Bao năm xứ người lưu lạc
Học hành chữ nhớ chữ quên
Bài ca quê hương mẹ dạy
Gió đưa lá rụng bên thềm.

Phố chiều khói sương giăng phủ
Chừng như cũng cợt cũng trêu
Nỗi niềm tha phương, ai hiểu!
Ừ thôi gởi khói lam chiều.

Bếp lửa quê nhà mẹ thổi
Bữa cơm dưa muối mặn mà
Chắt chiu giọt tim giọt lệ
Tháng ngày nuôi lớn đời ta.

Chừ con tha phương học đạo
Kệ kinh vui với đời thường
Đèn khuya cảo thơm lần giở
Mong tròn ngữ nghĩa yêu thương.

Mẹ ơi, cả đời lận đận
Còng lưng gánh nỗi nhớ thương
Mỗi lần nhìn con nước chảy
Thương thương câu hò quê hương.

Gởi mẹ bài thơ viễn xứ
Bởi con chưa vẹn đạo, đời
Mở trang kinh xưa tập đọc…
Thương về quê cũ, mẹ ơi!

Không có nhận xét nào: