Thõng cuộc ta về bên núi vắng
Chong đèn
khuya tự sự mấy vần thơ
Câu kinh
cũ ngủ quên bờ mộng mị
Sớm mai
nghe chim rộn hót chân thường
Lời và ý
từ ngàn xưa đối thoại
Giả thân
chừ đảnh lễ Phật muôn phương
Vô ưu nở
con đường như ngắn lại
Vẫn chân
tình như biển rộng yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét