Trang Chủ - Kinh Văn - Ngoại Văn - Tư Tưởng - Khảo Cứu - Văn Học - Nghệ Thuật

Sinh Nhật (Mặc Không Tử)

Sinh nhật hiểu nôm na là ngày biểu hiện, ngày ghi dấu sự có mặt của chúng ta trong cuộc lữ này. Tôi vẫn thích gọi kiếp sống này là cuộc lữ thay vì là cuộc sống, cuộc đời. Gọi như thế tôi tự nhắc nhở mình rằng cái “tôi” trong ngoặc kép này đây chẳng phải chỉ hiện hữu trong một đời này, mà nó là hành trình của kẻ tha phương, mà mỗi kiếp sống là quán trọ dừng chân, ngoại trừ những bậc A-la-hán lậu tận.

Tôi đã đi qua cái tuổi mộng mơ mải ruổi rong theo những ảo vọng của đời sống để bước vào ngưỡng cửa “nhi lập”, tuổi của tư duy đủ độ chín. Ở tuổi này, có lẽ chẳng phải chỉ mình tôi chọn cách lặng lẽ quan sát đời sống, hơn là cuồng nhiệt nhập cuộc. Và như thế tôi có cơ hội hiểu mình hơn qua sự biểu hiện “cái tôi” của những người xung quanh. Tôi đã nhìn thấy những “nguyên bản” cũng như những “bản sao” quanh tôi. Và điều đọng lại trong tôi là những “nguyên bản” ấy, chứ chẳng phải những “bản sao”. Tôi tâm đắc câu nói cũng chính là tựa đề cuốn sách của John Mason, “bạn sinh ra là một nguyên bản, đừng chết như một bản sao”. Tôi lòng vòng nãy giờ cũng chỉ để tìm một cái cớ viết cho sinh nhật mình.

Lạ! Tôi dường như chỉ nhìn thấy hai thái cực đối lập khi nghĩ về sinh nhật, một bên thì tổ chức rình rang “mừng sinh nhật” như lễ hội, như một sự ước lệ âu phải thế, còn một bên thì thờ ơ với ngày sinh nhật của mình. Tôi không có ý kiến gì, vì đó là lối sống, là chọn lựa của mỗi người. Riêng tôi, như đã nói ở trên, tôi “mừng sinh nhật” theo cách của tôi. Nhiều năm rồi đến sinh nhật mình, tôi thường dâng hương hoa lễ Phật, sau đó tự tặng mình một bình hoa, một cuốn sách, v.v… Và như thế bên chung trà ấm với nến và hương trầm nhẹ bay, tôi mời tôi uống trà, đọc sách, hay chỉ lặng lẽ ngồi yên… (Tuy nhiên, tôi cũng sẽ rất hoan hỷ pha trà mời bạn, nếu bạn nhớ đến ngày biểu hiện của tôi mà ghé chơi.)

Sinh nhật, ngày biểu hiện, ngày mà chúng ta có mặt như một “nguyên bản”. Và chúng ta hoàn toàn tự do với đời sống của mình. Ước mong bạn và tôi mỗi năm có một ngày biểu hiện ý nghĩa, một ngày để “ôn cố tri tân”, để làm mới chính mình. Ước mong bạn và tôi mỗi kiếp sống là một biểu hiện đẹp, đặc thù; là một bước tiến trên hành trình tâm linh. Vì lẽ, mỗi sự biểu hiện đều đẹp và đặc thù khi nó là chính nó, phải thế không?

Thoảng như trong gió dậy hương mùa
Xuân tình hoa nở em dạ thưa
Tuổi đời già cỗi trên nhánh mộng
Nhấp chén không hư cũng đã vừa.

Sri Lanka, 14/02/2014

Không có nhận xét nào: