Tình yêu đích thực là vô điều kiện, là cho đi mà không mong cầu đáp
trả. Thậm chí khái niệm cho và nhận không tồn tại, chỉ còn sự tương giao một
cách trọn vẹn và vô ngã. Tình yêu nam nữ phổ biến hiện nay chỉ là sự trao đổi,
mà hàng hóa chính là cảm xúc và cảm giác của hai bên. Khi còn ảo tưởng về cái
tôi thì không thể xảy ra tình yêu đích thực, vì thế nào cũng có điều kiện nào
đó hiện diện.
Trang Chủ - Kinh Văn - Ngoại Văn - Tư Tưởng - Khảo Cứu - Văn Học - Nghệ Thuật
Những Ngọn Nến Đời (Toại Khanh)
Sáng Chủ
Nhật. Một người quen gọi phone hỏi tôi sáng nay có viết thêm bài mới bỏ lên mạng.
Họ hỏi bằng cái giọng của bà chủ hỏi người làm. Như tôi ăn lương tháng của ai
đó để viết bài. Tôi chợt nghe chạnh lòng, một cảm giác tưởng đã mất tiêu từ mấy
năm dài vô sở trụ và đặt hết nhân gian ngoài bậc thềm rêu. Vậy mà…
Không Đề 2 (Mặc Không Tử)
Trả em tình mộng chưa phai
Trả ta nguyên vẹn hình hài chưa sinh
Đời không là bóng là hình
Trăm năm huyễn mộng chân tình tặng trao
Yêu người mở mắt chiêm bao
Yêu người yêu cả hư hao nụ cười
Trả ta nguyên vẹn hình hài chưa sinh
Đời không là bóng là hình
Trăm năm huyễn mộng chân tình tặng trao
Yêu người mở mắt chiêm bao
Yêu người yêu cả hư hao nụ cười
Tết (Mặc Không Tử)
Hôm
nay là mồng 2 Tết. Thời tiết vẫn như mọi ngày. Sớm se se lạnh, trưa nóng, khi
bóng chiều dần buông thì nhiệt độ giảm dần rồi dịu hẳn đi. Lanka mùa này ngày
có đến mấy mùa. Gọi là Tết cho vui vậy thôi, chứ thật ra xung quanh Nguyên có
gì khác biệt đâu. Chim chóc vẫn líu lo hiên ngoài, chú bồ câu hôm nay lại ghé về
ngồi trên cái tổ ngày nào (chú đã làm tổ trên cái cột nhà trước cửa phòng) lặng
lẽ nhìn vào căn phòng, rồi bay đi, dăm ba hôm lại về… Chú và chủ nhân căn
phòng, cả hai trao đổi với nhau bằng ngôn ngữ Im Lặng.
Khoảng Lặng (Mặc Không Tử)
Ai
trong chúng ta rồi cũng làm những cuộc từ bỏ. Từ bỏ để nhận ra tâm ta là đóa Vô
Ưu từ lâu bị lãng quên. Từ bỏ để hạnh phúc của ta là mây trời, là nắng ấm, là
cánh hạc thong dong… Từ bỏ vì đời sống vốn dĩ là thế.
Ta
từ bỏ những trò chơi tuổi thơ để chơi trò chơi của người lớn. Nhưng dù là người
lớn hay trẻ thơ, thì ai trong chúng ta ít nhiều cũng gắn bó với một trò chơi
nào đó. Điều khác biệt duy nhất là trò chơi mà chúng ta chọn.
Xuân Yêu Thương (Mặc Không Tử)
Xuân yêu
thương xuân khởi đầu
Bốn mùa
luân chuyển nhiệm mầu ý xuân
Xuân yêu
thương xuân thật gần
Trăm năm
dẫu có phù vân cũng là
Ta ngồi
gõ nhịp xuân ca
Yêu
thương chia sẻ đậm đà tình xuân.
Tìm, Nhìn và Thấy (Vĩnh Hảo)
Sáng
nay trời lành lạnh. Mưa thu phơ phất bay. Chung trà, nóng. Hương trà, thơm. Một
mình thanh thản, ngồi nhìn bâng quơ ra cửa sổ. Có những lúc thật bận rộn, đến
nỗi chỉ thấy công việc, không thấy mình. Cũng có những lúc thật vô vi nhàn rỗi,
chỉ thấy mình với dòng suy tư lặng lờ lãng đãng, chẳng thấy công việc.
Tri Ân (Mặc Không Tử)
Giữa chập chờn ảo ảnh
Ta đã nhìn ra con đường tự ngàn xưa
Con đường ban mai
với những giọt sương trong ngần
Lấp lánh ánh sáng tự chiếu soi
và lòng tri ân.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)