Trang Chủ - Kinh Văn - Ngoại Văn - Tư Tưởng - Khảo Cứu - Văn Học - Nghệ Thuật

Khoảng Lặng (Mặc Không Tử)

Ai trong chúng ta rồi cũng làm những cuộc từ bỏ. Từ bỏ để nhận ra tâm ta là đóa Vô Ưu từ lâu bị lãng quên. Từ bỏ để hạnh phúc của ta là mây trời, là nắng ấm, là cánh hạc thong dong… Từ bỏ vì đời sống vốn dĩ là thế.
 
Ta từ bỏ những trò chơi tuổi thơ để chơi trò chơi của người lớn. Nhưng dù là người lớn hay trẻ thơ, thì ai trong chúng ta ít nhiều cũng gắn bó với một trò chơi nào đó. Điều khác biệt duy nhất là trò chơi mà chúng ta chọn.

Có người chọn viễn du là lẽ sống vì trong lòng vốn xem trần gian là mộng huyễn. Có người quý sách như tri kỷ, qua sách ta có thể giao lưu với biết bao tâm hồn từ đông sang tây, từ cổ chí kim. Có người xem trà là tri âm, bên chung trà ta tìm lại ta, ta là chính ta… Chung quy cũng là những trò chơi. Rồi cũng đến lúc ta phải bỏ lại những trò chơi trẻ thơ hay người lớn ấy. Và sự từ bỏ thật sự, lúc này, không phải là bỏ trò chơi này để đổi lấy một trò chơi khác, vì nếu như thế chỉ là một sự thay thế, đắp đổi, lấp đầy những khoảng trống trong ta. Ta cần khoảng lặng. Ta cần cô đơn. Cô đơn nuôi lớn tâm hồn mình. Cách ta đối diện với sự cô đơn, sống với sự cô đơn là câu trả lời trung thực nhất, rằng ta đã hoàn toàn tự do để hạnh phúc? rằng ta đã trưởng thành, hay vẫn còn đứng ngấp nghé ở ngưỡng cửa? Và chỉ có ta mới biết là ta đang đứng ở đâu và nên làm gì. Bởi lẽ thước đó của sự trưởng thành không phải là thời gian bao lâu ta đã sống trên cuộc đời này, mà là ta đã sống như thế nào. Vì sự trưởng thành thật sự là sự trưởng thành của tâm thức.


Một người bạn đã giúp một người bạn thân của mình hiểu ra điều này. Và thông điệp duy nhất mà người bạn kia nhận được lúc ấy là Sự Lặng Im. Như một “công án thiền” đeo đẳng người bạn kia trong suốt một thời gian dài. Cho đến một ngày người bạn kia chợt nhận ra Im Lặng là âm thanh vi diệu nhất, khi mà người bạn kia đã không còn “chạy trốn” Sự Im Lặng ấy trong những công việc cũng như trong các mối quan hệ thường ngày. Sự Im Lặng. Khoảng Lặng mà lẽ ra phải có. Khoảng Lặng để nghe ra… Lòng ngập tràn niềm vui và lòng biết ơn khi người bạn kia biết rằng bên mình vẫn luôn còn đây… một Khoảng Lặng. Khoảng lặng cần thiết để người bạn kia lấy lại sự cân bằng trong các mối tương giao, trong những công việc thường ngày.
Hãy để Khoảng Lặng là người bạn sau cùng còn lại sau những cuộc từ bỏ. Hãy để Khoảng Lặng là người thầy dạy ta trong lặng im.

Không có nhận xét nào: