Đêm qua
mộng
bướm vàng hóa kiếp
Cõi trầm hương
một thuở
phiêu bồng
Tình nhân thế
Có nhiều cách thức để chúng ta tiếp cận với kinh điển.
Chúng ta đọc kinh như một tác phẩm văn học để tìm ra những biểu hiện thẩm mỹ
của nội dung tư tưởng, hay đọc kinh để hiểu những phạm trù triết học, những
tư tưởng ẩn áo mà kinh hàm chứa, v.v…
Cách thức nào không quan trọng. Song, một điều mà người
học Phật cần phải lưu ý là cái chân lý thường nghiệm thì phi ngôn thuyết; nó
có được do sự kinh nghiệm của mỗi người, như uống nước nóng lạnh tự biết; tự
mình phải thâm chứng lấy những gì hàm dưỡng trong giáo lý, không phải chỉ để hiểu
mà còn hành nữa. Nên con đường giải thoát của Phật giáo cốt ở ba kỷ
luật: Giới, Định, Tuệ. Giới nhằm điều chế phong thái bên ngoài, Định nhằm
điều chế tâm tư, còn Tuệ nhằm hiểu biết chân xác. Sự hệ trọng của thiền định
trong Phật giáo là vậy.
|
Trời đã về khuya, Nguyên lầm lũi ven theo triền núi dẫn đến Thiền Duyệt
cốc, sương đêm ướt đẫm đôi vai gầy, buốt lạnh. Qua bao ngày trèo đồi lội
suối, đôi giày đã rách nát vì cỏ gai và đá sỏi, chiếc áo bạc màu phong phanh
đón gió, tay nãi chỉ vỏn vẹn một bộ đồ, y, bát, tọa cụ và chút lương khô. Khi
vừa đến nơi, trăng thu vằng vặc, tỏa sáng lung linh cả núi rừng. Bước vào am
tranh, bên ngọn đèn dầu leo lét, vị sư già đang thiền tọa, Nguyên ngồi xuống
một bên, chờ đợi… |