Ngưỡng bạch giác linh ngài,
Hỡi ôi!
Vầng
nguyệt đã lặn mây!
Hoa đàm
vừa rụng suối!
Khoảng lặng tâm hồn chợt mịt mù tăm tối
Một đóa hương hiu hắt rụng đài khô
Có phải chăng cơn gió hư vô?
|
ảnh MKT |
Có nhiều cách thức để chúng ta tiếp cận với kinh điển.
Chúng ta đọc kinh như một tác phẩm văn học để tìm ra những biểu hiện thẩm mỹ
của nội dung tư tưởng, hay đọc kinh để hiểu những phạm trù triết học, những
tư tưởng ẩn áo mà kinh hàm chứa, v.v…
Cách thức nào không quan trọng. Song, một điều mà người
học Phật cần phải lưu ý là cái chân lý thường nghiệm thì phi ngôn thuyết; nó
có được do sự kinh nghiệm của mỗi người, như uống nước nóng lạnh tự biết; tự
mình phải thâm chứng lấy những gì hàm dưỡng trong giáo lý, không phải chỉ để hiểu
mà còn hành nữa. Nên con đường giải thoát của Phật giáo cốt ở ba kỷ
luật: Giới, Định, Tuệ. Giới nhằm điều chế phong thái bên ngoài, Định nhằm
điều chế tâm tư, còn Tuệ nhằm hiểu biết chân xác. Sự hệ trọng của thiền định
trong Phật giáo là vậy.
|